Ngôn ngữ của bà Nuôi mình học bao nhiêu cũng ko đủ.
Dẫn bà Nuôi ra ngoài đường, mình đi trước, bà Nuôi bám theo. Cứ thỉnh thoảng lại nghe bà Nuôi chậc chậc “trời đẹp gì mà đẹp dữ vậy ta ơi”. Là bà Nuôi đang trầm trồ những luống hoa và những hàng cây hai bên đường trổ hoa đủ các màu. Bà Nuôi ko quen với một thành phố nhiều hoa, nhất là hoa cứ tơ hơ ra đấy mà chả bị ai thịt mất.
Đi ngoài đường, thỉnh thoảng bà Nuôi lại nghển cổ ngắm nhà cao tầng và bình luận một câu trăm lần như một “cao ngó muốn trật ót”.
Hồi mới sang bà Nuôi hay bảo mình “cô ơi, hôm nào cô mua cái cồ cô guây đi cô”. Mình chả hiểu cái cồ cô guây là gì nhưng lại giấu dốt nên cứ ậm à ậm ừ. Sau vài lần âm thầm phân tích tình huống mới nghiệm ra ý bà Nuôi là cái lò vi sóng microwave.
Thấy mình ăn mặc tử tế để chuẩn bị đi dự một sự kiện gì đó, bà Nuôi sẽ ngắm nghía, tiến đến gần vuốt ve, thậm chí sờ nắn, miệng nức nở “ra ngoài đường ai mà bảo cô hai con là tôi cùi luôn đó”.
Bà Nuôi làm được bao nhiêu tiền để dành bấy nhiêu, chả tiêu gì. Bà Nuôi tâm sự “tôi chỉ thích đi mua sắm ở đài mân thôi cô ạ, các cô tôi làm cho hồi trước toàn mua ở đó đẹp lắm”. Mãi rồi mình cũng hiểu ra đài mân là cái Diamond Plaza ở Sài gòn. Định bảo “u ơi, u vọng cổ vừa thôi” nhưng chợt nhớ ra bà Nuôi thường chả hiểu mình nói gì nên khi nói với bà Nuôi mình thường phải dùng ngôn ngữ vô cùng súc tích giản dị, chứ ko dám ăn nói linh tinh dây cà ra dây muống như thói quen.
Bà Nuôi nói lạ đã đành, nghe cũng lạ. Chàng gọi mình là amore, bà Nuôi lại băn khoăn “cô ơi sao ổng gọi cô là mô đen?”. Chưa kể bà Nuôi còn tưởng tên chàng là băn ni.
Đi ra ngoài đường, bà Nuôi đặc biệt ngưỡng mộ những bà già già chát mà vẫn mặc những màu nổi đình nổi đám như hồng cánh sen, đỏ ớt, xanh rợ. Bà Nuôi thường cảm thán ‘sao họ già mà họ sắm sửa cô nhỉ, tôi mà già như họ chắc tôi ruồi đậu lên mép ko buồn đuổi quá”.
Bà Nuôi hài hước đã đành, mà con trai bà Nuôi cũng ko kém. Cậu ta đang cưa cẩm cô con gái nhà nọ, đến chơi đúng lúc nhà họ đang xây nhà. Vì là đang cưa cẩm nên cậu ta hăng hái xắn tay vào định làm giúp. Ông bố cô kia hỏi “mày đã xây bao giờ chưa mà định giúp?”, cậu ta trả lời rất thành thật “con xây rồi, ở nhà con con xây chuồng lợn cho má con suốt”. Kể với chàng chàng cười tắt thở.